Bí Quyết Nói Giỏi Tiếng Anh Cho Người Mới Bắt Đầu

Câu chuyện thành công Bí quyết để nói giỏi tiếng Anh cho người mới bắt đầu

Chào các bạn, mình tên , 24 tuổi, gia đình mình sống ở ngoại ô thành phố Đà Lạt, hiện tại Nam đang công tác tại chúng tôi

Tiếng Anh của Nam cách đây 2 năm phải nói là tệ.. mình có kể cho mấy bạn đồng nghiệp trong công ty nghe về câu chuyện học tiếng Anh của bản thân mà cũng không ai tin, có lẻ là vì họ nghĩ rằng Nam đang phụ trách bộ phận khách hàng doanh nghiệp nước ngoài trong công ty, tiếng Anh toàn 'đi mây về gió'.

Nói vui vậy, bạn nào sống ở về quê như mình thì sẽ rõ, môn tiếng Anh từ các lớp trung học tới phổ thông đều rất ít bạn nào chú trọng, đa phần là Toán, Lý, Hóa, Sinh, Địa, Sử, Văn. Ở đó, thầy cô giáo dạy môn này kén lắm, mà có thì cũng chủ yếu dạy tiếng Anh trên lớp với ngữ pháp, từ vựng là chính chứ không có tiếng Anh giao tiếp. Vì vậy mà tới khi vào học ĐH rồi mình vẫn phát âm sai các chữ tiếng Anh sơ cấp.. Lúc này chẳng ai dạy bạn lại cách phát âm , cách phiên âm nữa. Không chỉ mình Nam mà cả đám bạn cùng thời đều có chung suy nghĩ là dẹp bỏ cái môn Anh Văn này qua 1 bên, khi nào học ĐH rồi hãy tính tiếp.

Cái suy nghĩ vào ĐH sẽ có thầy cô , môi trường , phương pháp ,.. đến khi năm 3 Đại học rồi thì Nam phát hiện ra 1 sự thật là: không có cái gì TỐT HƠN cả, mà chỉ có thôi!

Thầy cô trong trường Đại học không tận tình chỉ dạy như thầy cô hồi còn trung học, hay phổ thông. Không có chuyện thầy cô xem bài, chỉ bài, giải bài, kèm cặp từng li từng tí,.. thậm chí còn thất vọng hơn đó là kỹ năng Anh Ngữ của Thầy Cô ở Đại học không 'xuất sắc' hơn thầy c 4; phổ thông là bao, họ cũng chẳng có một phương pháp rõ ràng nào cả.. Chính vì vậy tiếng Anh của mình và tụi bạn chỉ thấy TỤT chứ không LÊN.

Hồi học phổ thông thầy cô bắt chép từ vựng, bắt học ngữ pháp,... nên ít nhiều vẫn có chút vốn tiếng Anh để còn tự tin, khi vào môi trường Đại học rồi mấy vốn liếng đó cũng dần 'lụi tàn' theo thời gian. Đã dốt nay lại càng dốt hơn.

Đến năm thứ 4 Đại học, đây là thời gian căng thẳng nhất thời sinh viên, có rất nhiều thứ mà tụi mình phải làm (đồ án, đi thực tập, luận văn, bạn trai/bạn gái). Vì vậy cũng không có tâm sức đầu mà nghĩ ngợi tới việc phải . Nghe thấy xa vời quá!. Vẫn suy nghĩ cũ rích:

Đúng vậy thật, ra trường là phải tính, Nam còn nhớ nguyên si quãng thời gian sau khi ra trường (tháng 7/2013), lúc đó Nam có đi phỏng vấn một số nơi, từ công ty Nước Ngoài tới công ty Việt Nam, hầu như những công ty có tầm cỡ nào cũng đòi cái chứng chỉ TOEIC từ 500 điểm trở lên.

Bị mấy lần như vậy bản thân tự cảm thấy danh dự bị xúc phạm vô cùng, mình cũng tốt nghiệp loại khá, kinh nghiệm chuyên môn làm việc bên ngoài không phải ít. Nói chung lại là vì mình .

Đây là đoạn đầu về hành trình học tiếng Anh của Nam, về sau KẾT QUẢ như thế nào thì mọi người cũng đã rõ (Nam hiện đang là nhân viên phụ trách chính mảng khách hàng nước ngoài của công ty hiện tại Nam đang công tác).

Cách đây 1 tuần khi đang tham gia vào một buổi offline tiếng Anh, Nam có nói chuyện với các anh chị bên cộng đồng Effortless English Club in Vietnam, và nhận được lời đề nghị viết một bài chia sẻ về câu chuyện học tiếng Anh của bản thân. Lúc đầu Nam nghĩ rằng câu chuyện của mình cũng không có gì đáng nói, vì còn nhiều người giỏi hơn Nam nữa. Tuy nhiên, khi nghĩ lại Nam thấy điều này là cần thiết, vì không phải ai cũng may mắn được như Nam khi có được những quí nhân hỗ trợ, hướ ng dẫn suốt quá trình học.

Nam quyết định chia sẻ tường tận câu chuyện tự học tiếng Anh của bản thân, và Nam hi vọng rằng những chia sẻ, những kinh nghiệm này sẽ tới được với các bạn có hoàn cảnh, xuất phát điểm tương tự như Nam, tới với những ai đang muốn cải thiện khả năng tiếng Anh của mình mà vẫn chưa có được phương pháp học đúng đắn.

Nam tóm lược bài chia sẻ của mình với 2 điểm chính:


Vấn đề đầu tiên trước:

LÀM SAO ĐỂ NÓI GIỎI TIẾNG ANH KHI ĐIỂM XUẤT PHÁT CỦA BẠN BẰNG "0"​ ??

Sau khi ăn cái Tết Giáp Ngọ 2013 với gia đình ở Đà Lạt , Nam vào lại Hồ Chí Nam với kế hoạch đã vạch sẵn là kiếm một TRUNG TÂM TIẾNG ANH UY TÍN để theo học. Nam lướt mạng thì thấy mấy cô bác đi trước giới thiệu mấy trung tâm như: nhiều quá không biết nên chọn cái nào nữa. Vậy nên Nam thử tới tư vấn vài khóa học thì đúng là hoa mắt. Kết quả thì chưa biết thế nào, nhưng tiền thì chất thành đống.

có kế hoạch, mục tiêu rõ ràng trước khi học.
có phươ ng pháp học phù hợp với bản thân.

Thế là tối ngày hôm đó, mình về lập ngay 1 bản kế hoạch cụ thể, trả lời 6 câu hỏi của cậu bạn Tuấn đặt ra:

Việc học tiếng Anh của Nam chính thức bắt đầu từ sau hôm đó. Nam chia việc học của mình làm 3 giai đoạn chính:

Thời gian tối đa mà Nam đề ra cho giai đoạn đầu là 1 tháng, nhằm để chuẩn bị lại cho mình một số kiến thức tiếng Anh nhất định. Nam sử dụng bài học tiếng Anh của chương trình Pimsleur English mỗi ngày. Mục tiêu đầu tiên của Nam là phải ôn lại những mẫu câu giao tiếp cơ bản và đơn giản nhất trong tiếng Anh.

Mục tiêu của Nam trong vòng 2 tháng này là phải cố gắng học thuộc 3000 từ vựng tiếng Anh thông dụng 'được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu' (Nam đã áp dụng thành công cách học từ vựng hiệu quả Action Vocabulary của thầy AJ Hoge). Đồng thời kỹ năng phát âm của Nam cũng phát triển vượt bậc nhờ có bộ video dạy phát âm Pronunciation Workshop của GS Paul Gruber.

Nam sẽ duy trì tiến độ học như vậy, tuy nhiên Nam tham gia nhiều hơn các hoạt động offline tiếng Anh ở bên ngoài. Thường mỗi tuần Nam sẽ dành 2-3 buổi đến lui các địa điểm trong trung tâm thành phố để luyện giao tiếp với người bản ngữ, tham gia vào các CLB tiếng Anh như (nhà văn hóa Thanh niên, englishme, sozo bùi viện..) , đây là giai đoạn Nam được cọ sát với tiếng Anh thực tế nhiều nhất, làm quen với nhiều giọng khác nhau (từ giọng Anh, Mỹ, Úc, Canada, cho tới mấy ông India, Singapore, Philippin, và China).

Mặc dù vậy, nhiều lần nói chuyện với người bản ngữ, Nam vẫn bị rơi vào trạng thái 'đờ đẫn', không hiểu họ đang nói cái gì. Sau này về hỏi cậu bạn Tuấn thì mới vỡ lẻ là do bản thân mình cả, trước giờ tiếng Anh mình đang học là trong sách vở, còn tiếng Anh mấy cô bác người Tây kia đang sử dụng được gọi là (tiếng Anh thực tế), 2 cái này khác nhau rất nhiều. Người bản ngữ thường sử dụng nhiều (idiom), (slang), (phrases)... trong lối giao tiếp ngoài đời thực. Ngoài ra khi nói, họ thường (liaison) các từ lại với nhau thay vì phát âm theo kiểu (từng từ, từng chữ một). Rất khó để hiểu họ đang nói cái gì trong trường hợp này:

Nam quyết định đi tìm việc, rồi trúng tuyển vào công ty hiện tại, làm cho tới bây giờ. Hành trình từ đứa mất căn bản đến khi có thể giao tiếp tiếng Anh ổn của Nam là 18 tháng, chỉ kể được vọn vẹn trong vài câu chữ ở trên. Nam biết chắc hẳn các bạn muốn Nam kể chi tiết hơn nữa, Nam sẽ chi tiết hơn ở phần chia sẻ sau đây:

KINH NGHIỆM HỌC PHƯƠNG PHÁP EFFORTLESS ENGLISH HIỆU QUẢ & ỨNG DỤNG VÀO THỰC TẾ

Nam bắt đầu học phương pháp này sau khi đã nắm vững các cấu trúc ngữ pháp căn bản, những mẫu câu thông dụng và tích lũy được vốn từ vựng kha khá, đồng thời biết cách phát âm chuẩn.

Nam muốn nhấn mạnh điều này để các bạn lưu ý: phương pháp Effortless English dành cho mọi đối tượng, phương pháp này chỉ dành cho những bạn nào có đủ 2 yếu tố sau:

Đầu tiên là . Nam tìm kiếm trên mạng thấy được chương trình Pimsleur English phù hợp với những người giống như mình. Nam sử dụng 30 bài học Pimsleur English trong vòng 30 ngày để ôn lại phần kiến thức căn bản bị mất.

  1. Vocabulary Lesson (bài học nghe từ vựng)
  2. Listen & Answer Mini Story (bài học hỏi & đáp, luyện giao tiếp phản xạ)
  3. Point of View Story (bài học ngữ pháp theo cách nghe tự nhiên)

- Nam dành thời gian đọc hiểu Phần 1 - Main Article. Mục tiêu của Nam là hiểu rõ nội dung mà câu chuyện đang đề cập tới là gì. Nam dùng từ điển tra những từ, cụm từ chưa hiểu và ghi chúng lại vào sách.

- Nam tập trung vào 2 phần còn lại. Cụ thể: mỗi ngày Nam sẽ dành tối thiểu 2 tiếng để học & chia thành 4 lần học chính.


Mỗi ngày cứ theo lịch học như vậy & lặp lại.

Một lí do quan trọng bạn nên thu âm lại là vì: đây là bằng chứng ghi nhận khả năng nói ở thời điểm hiện tại của bạn, giúp bạn đánh dấu lại những thời điểm quan trọng trong suốt quá trình học, sau này qua học các bài khác mở lại nghe bạn sẽ thấy rõ được sự tiến bộ của mình.

Một điểm Nam muốn lưu ý cho các bạn là: , hãy dành thời gian cho nó nhiều lần trong ngày, và đừng bao giờ quên dù bạn có thể trả lời các câu hỏi của thầy với tốc độ nhanh cỡ nào đi nữa. Việc nhiều lần sẽ giúp bạn xây dựng khả năng nhận diện âm điệu một cách sâu sắc trong bộ não, bạn sẽ không có được hiệu quả học cao nhất nếu chỉ 'cưỡi ngựa xem hoa'.

  • Điều kiện thứ nhất: có thể trả lời nhanh các câu hỏi của thầy AJ Hoge trong phần MS (mini-stories)
  • Điều kiện thứ hai: có thể kể lại câu chuyện Main Article một cách nhuần nhuyễn và trôi chảy (bằng cả tiếng Anh và tiếng Việt)
  • Điều kiện thứ ba: tuân thủ đúng nguyên tắc học tối thiểu 7 ngày cho 1 bài học (hoặc nhiều hơn)

  • Nam trích một đoạn trong bài học DAY OF THE DEAD, thầy AJ kể:

    Khi chuyển thành câu chuyện của Nam thì sẽ như sau:

    Hoặc trích đoạn trong bài A KISS:

    Câu chuyện của Nam sẽ là:

    Nam cho rằng đây là 1 cách học rất hay, thay vì nhớ 1 câu chuyện có nội dung xa lạ với mình, thì tại sao không biến tấu câu chuyện đó gần gủi hơn, dễ nhớ hơn, thậm chí có thể tưởng tượng mình như là một nhân vật chính trong câu chuyện ấy? Trong lúc kể chuyện Nam luôn áp dụng cách học từ vựng Action Vocabulary của thầy AJ (khua tay - múa chân - hét to). Với cách học này, Nam sẽ nhớ mãi các từ mới trong bài học và ứng dụng được các mẫu câu đã học một tình huống thực tế.

    Ok, Nam chỉ chia sẻ đến đây, chia sẻ nữa chắc hết bí kíp quá, phải dành riêng cho bản thân vài món để phòng thân nữa :) (just kidding)


    (Chia sẻ của bạn , Nhân viên văn phòng, sống và làm việc tại chúng tôi

    Next Post Previous Post